Nhân trần em bạn gái xinh đẹp của mình

Không hẹn mà Liễu gặp thằng Tú,khi nàng từ dưới biển tắm lên.Thằng Tú làm chung sở với Liễu về điện tử.Hắn còn nhỏ sau khi hết trung học không học nữa,vào làm thợ.Tuy nhỏ nhưng thân hình cường tráng to lớn.Còn Liễu tiếng Anh nhiều khi ấp a ấp úng nên can hắn thông dịch,nên thân. Chiều Xuân lại tìm Liễu,Liễu đi vắng,chồng Liễu chạy ra mừng:
“Trời! Mày ở đâu lòi ra vậy Tú!” Nàng vẫn có lối gọi mày tao với hắn. “Mày thấy mấy con Mỹ trắng kia không?”
“Ở đâu?”
“Mấy con mặc đồ chút xíu đó”
“Ừ nhỉ”
“Tao có thấy mày nhìn đâu”
“Có bà bên cạnh còn dòm ai”
“Xạo xị mày! Ai bắt cô nhịn,cả khối thằng ở ngoài,nhìn cô, chúng nó chảy nước miếng!”Chị Liễu la lớn nói rồi cả đám cười ngất “Nhưng bà Loan phải nói có chút chút là sao?”Chị Liễu tiếp.Loan cười nói:
“Thì chả đi vòng ngoài cho đã, khi leo lên,chẳng mấy giây thì xong,làm mình cụt hứng,đâm mệt!”Loan trả lời tỉnh bơ. Các bà cũng đừng, được đằng chân lân đằng đầu, làm chuyện tồi bại quá cũng không tốt…Không một Nước nào trên thế giới sống trong độc tài mà người dân sung sướng. Chồng chị Xuân đi làm ca tối.Cứ khoảng tám giờ tối là ông rời nhà cho tới gần sáng thì ông mới về.Hai vợ chồng hẳn còn trẻ,nhưng công việc làm ăn nên phải vậy.Vì ông làm nghề gác dang,cho một công ty lớn,nên giờ giấc có hơi phiền toái.Ngày xưa nhờ là cựu quân nhân,nên khi ông xin làm nghề gác dang dể dàng.Chị Xuân làm hãng may đồ nên cuộc sống hai người bình thường như bao nhiêu người khác