Doggy em người yêu mlem của mình

Thân thể gầy yếu lui về phía sau, nhưng phía sau chính là tường. “Con trai em… Thật xin lỗi anh!” Điền Nhược Vân lắc đầu thở dài, vẻ mặt khó xử. Dượng sẽ không làm tổn thương con. Điền Vũ Mặc lùi về sau một bước, trên khuôn mặt tinh xảo, khả ái tràn ngập vẻ đề phòng. Sau ngày cưới, Ký Hạo đối xử với hai mẹ con nàng rất tốt. “Haizzzz___” Điền Vũ Mặc thở dài một tiếng. Thiếu niên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trước cửa phòng học có một nam sinh anh tuấn, cao lớn đang đứng. Điền Vũ Mặc đột nhiên hét lên, ôm lấy đầu. Vị phu nhân này có nét mặt tương tự Điền Vũ Mặc, khí chất đoan trang, tao nhã. Nhưng Điền Vũ Mặc giả câm giả điếc chạy nhanh ra khỏi phòng học. Mặc dù rất chán ghét căn nhà kia, nhưng ngoại trừ nơi đó ra thì cậu đâu còn chỗ nào để về! Sao không về đi?” Vương Tiểu Cường bước vào phòng học, đi tới bên cạnh thiếu niên, tò mò hỏi. Nằm bẹp trên giường, nước mắt thiếu chút nữa lại chảy xuống. “Có chuyện gì vậy?” Nghiêm Ký Hạo vừa muốn mở miệng, Điền Nhược Vân ở dưới lầu nghe thấy tiếng thét chói tai, lo lắng chạy lên hỏi. “Thì ra là như vậy! Trên cửa không chỉ một mà có tới ba ổ khóa. Nếu lần sau lại gặp tên dâm tặc kia trong phòng tắm nữa, thì chắc chắn sẽ không thoát được như lần này.